Của thoáng nhìn ấm áp một bờ môi
Như sợi nắng nhẹ nhàng hôn lên tóc
Chiều đến rồi - nắng sẽ vội phai đi?
Dẫu không nói đâu chỉ là im lặng
Tôi thấy người đang thao thức trong tôi
Trong khoảnh khắc tình yêu xưa đã mất
Ðã tìm về bên năm tháng đời tôi
Tôi bối rối thấy mình thơ dại
Chợt vụng về như ăn cắp tình ai
Tình đã trộm làm sao giữ lại?
Xin trả cho người - không phải của tôi.
Nguyễn Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét