Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

DIỆU HƯƠNG VÀ CHIỀU NHẠC THÍNH PHÒNG “TÌM VỀ KỶ NIỆM 3”


 
Chu Tất Tiến
 
Có những chiều nhạc thính phòng như thế đấy! Vâng, có những buổi trình diễn nhạc thính phòng rất lãng mạn nhưng lại rất chừng mực, dẫn người nghe lang thang đi vào trong cổ tích, tìm lại những hoang sơ mà chân thật, những thơ ngây mà nóng hổi, mặn mà và thênh thang. Có những lần đi nghe nhạc để rồi quên hết thân phận mình là ai để nhập vào tiếng hát của các ca sĩ, lúc thì thơ trẻ, lúc lại đau buồn và rồi cứ hồi hộp chờ thay đổi thân phận trong các lời ca sắp đến. Và lần đó chính là lần đi nghe nhạc Diệu Hương trong chương trình “Tìm Về Kỷ Niệm” tối thứ Bẩy vừa qua, 3 tháng 6 năm 2017 tại Saigon Performing Arts Center, thành phố Fountain Valley, Quận Cam, California. 
 blank
Điều đáng quý là người tổ chức vừa là nhạc sĩ, vừa là ca sĩ và cũng là một MC duyên dáng, trí thức, và tuy không muốn nói về sắc đẹp, vì đó là điều phụ thuộc, không dính líu chi đến lãnh vực âm nhạc, nhưng nếu không nói thì người viết rất thiếu sót: Nhạc Sĩ, Ca Sĩ và MC Diệu Hương là một nhân dáng, tài sắc vẹn toàn, đã thiết kế một chương trình như nổi bật lên trong vòm trời nghệ thuật, và làm cho người nghe được hưởng một buổi tối tràn trề kỷ niệm, qua các giọng ca, (viết mà không một chút lấy cảm tình xã giao nào) thật độc đáo, thật tuyệt. Ngoài những giọng ca thân thuộc của hải ngoại, những giọng ca mà nếu thiếu vắng một thời gian, thì người yêu âm nhạc sẽ thấy dường như cuộc sống mình thiếu đi một chút gì xao xuyến, như Trần Thái Hòa, Thanh Hà, Don Hồ, và chính Diệu Hương, một giọng ca quyến rũ, ma lực nồng nàn, nửa Huế thương, nửa “Cô em bắc kỳ nho nhỏ”, có những tiếng hát lạ đến từ xa như Trọng Bắc, Vy Hà, Nguyễn Vũ Anh, Như ý, mỗi giọng ca truyền cảm một phương cách khác nhau, lãng mạn và lay động tim người khác nhau, qua sự sắp xếp tài tình của người nhạc sĩ tài hoa Diệu Hương.
 
Trần Thái Hòa, bao giờ cũng thế, cũng trầm ấm, dịu dàng trong một phong cách điêu luyện, nhất là qua các bản nhạc thật xưa như “Nửa Hồn Thương đau”. “Cô Hàng Nước”, làm người nghe thấy như bước chân mình cũng đang dạo nhẹ trên con đường làng xưa xửa xừa xưa, thơ ngây và đôn hậu. Thanh Hà thì lãng mạn tột cùng, đẫm lệ tột cùng với “Sang Ngang, Nhớ Người, Tạ Tình”. Tiếng hát Thanh Hà như có ma lực lôi người nghe vào kỷ niệm buồn, nhớ nhung da diết. Còn Don Hồ? Chàng nghệ sĩ có giọng hát ấm áp dễ thương này, hôm nay lại có màn tặng khăn tay làm các cô xao động. “Một cánh tay giơ lên…Hàng ngàn cánh tay giơ lên…” khi Don Hồ hướng mắt vào khung trời nào, là lập tức biết bao nhiêu cánh tay giơ lên vẫy gọi…”Em đây!.. Em nè!” và khi chiếc khăn rơi xuống bàn tay ngà ngọc nào, thì tiếng cười hạnh phúc nổi lên ngay lúc ấy. Don Hồ không những làm trái tim người nghe thổn thức còn làm cho nhiều khuôn mặt như rạng rỡ hẳn lên. Và, tiếng hát của Vy Hà ngọt và trong như “nước mắt quê hương” qua các bản “Xin cho tôi”, “Xin hãy rời xa”, thật tha thiết. Trong khi đó, tiếng hát của Như Ý lúc thì sôi động với bản “Thôi”, lúc lại da diết trong “Bài Không Tên Cuối Cùng” hay “Mưa chiều Kỷ niệm”. Bên cạnh đó, là tiếng hát lạ của Nguyễn Vũ Anh. Khi anh cất lên: “Lời nào em không nói, em ơi! Tình nào không gian dối…” thì tim người, tim những ai từng quên lời thề xưa nhất định phải rung động, đau nhói. Rồi, còn ai nữa nhỉ? A! Còn Trọng Bắc! Có phải giọng ca của Trọng Bắc gợi nhớ đến Anh Ngọc? Đến Bùi Thiện? Hay Vũ Khanh? Những giọng ca bất hủ, vừa mạnh mẽ đầy nam tính, vừa lôi cuốn như có miếng bùa yêu dán vào hơi thở… Phải nói một điều, không chút nào “mặc áo thụng vái nhau”, là Trọng Bắc có một giọng ca thật tuyệt, khó quên. À! Chút nữa thì quên: Một khách mời vừa xuống máy bay là hối hả đến rạp để trình bầy những bản nhạc tự chọn, một khách mời làm cho cả rạp như lắng đọng, vừa cười vừa mê: Ca Sĩ người Mỹ, Kyo York, Mỹ chính cống, nhưng vì mê nhạc Việt Nam, đã về Việt Nam, học nói tiếng Viêt nhiều năm sau đó thì học hát tiếng Việt, trôi chẩy và quyến rũ không thua gì các nghệ sĩ nổi tiếng hiện đại.  
 
Vậy đó, chương trình nhạc thính phòng do Nhạc Sĩ, Ca Sĩ Diệu Hương tổ chức và tự làm MC để hát một số bài hát của mình, đã là môt thành công lạ lùng. Người nghe ngồi kín rạp và thinh lặng nghe hát suốt gần 5 tiếng đồng hồ để chờ phút cuối, vỗ tay gần như làm vỡ rạp.
Trong dòng sông âm nhạc hải ngoại, có những ngọn sóng long lanh mang tên Diệu Hương…
Chu Tất Tiến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét