Mai Việt
sao lại là Prenn mà không nơi nào khác
đê tôi đừng bâng khuâng cụm mây khói lưng đèo
em nơi nào mà tiếng ve lạc mùa còn râm ran hàng phượng tím
mang nỗi chạnh lòng tiếc nuối đi theo
sáng nay hoa quỳ nở cho tôi quay quắt màu điên điển
nắng phương nam rót lụa áo em vàng
điệu lý qua cầu ru sóng hoàng hôn nhịp nhàng mái chèo sông Hậu
dắt lòng tôi theo con nước đến trăng tàn
&
sao lại là Langbiang mà không nơi nào khác
để hồn tôi đừng rụng xuống tiếng thông buồn
em về đâu bỏ mặc cành mimosa thầm đợi
con dốc hẹn hò - con dốc lạnh mềm sương
mưa núi chiều nay nhuốm lòng tôi về lại miền sông nước
mùa cá lên bông nở trắng - hương tràm
thương giọng hát miệt vườn tình tang tiếng đờn phím lõm
câu vọng cổ buồn nấn níu mảng trời Nam
&
sao lại là hồ Xuân Hương mà không nơi nào khác
để tôi đứng ngồi soi đáy mắt tìm trông
người đi rồi cốc cà phê chỉ còn mùi hương trong ký ức
Đà lạt bốn mùa - như chỉ còn mùa Đông
sương mù đêm nay thả trôi giấc mơ tôi về chợ huyện
ở Cao Nguyên sao cứ nhớ Đồng Bằng
cá lội biển Nam - chim bay trời Bắc
nên cuộc tình tôi còn mãi phía bên kia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét