Khát vọng vô hình đương thương anh
Em thấm thía trái tim mình phải chết
Dẫu từng bên nhau phút sanh ly tử biệt
Phải tỉnh giấc rồi hỡi thiên chức lạc loài
Không một ai một ai một ai
Khiến em sà vào lòng trẻ mãi
Người - giọt buồn giọt buồn - nhẫn nại
Cấy lương tri bao sâu lắng trãi đời
Bạc tấc lòng kỷ niệm mãi chưa thôi
Đừng xin lỗi ôi quá nhiều hờn dỗi
Ánh mắt trái ngang đâu nỡ làm tình làm tội
Cất giấu làm sao những âu yếm ngọt ngào
Buồn ướt đẫm mưa rừng rát rao
Phút giây ấy quay lưng cảm biệt
Đoàn tụ vợ hiền anh rời khu chiến
Rồi sẽ yên bình ngày tổ ấm sắt son ...
Quạnh quẽ mỗi em ba lô cũ xanh mòn
Lòng trống trải giấc mơ và tiếng súng
Để quên anh em hoá thành rừng rộng
Để nguôi anh em nở đoá lan gầy
Tương lai nào cho người lính em đây
Anh ơi ích kỷ em nghĩ ...
chiến tranh đừng kết thúc ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét