Anh Ca
Tặng Quế Ly
Sông Hương một giải mong chờ
Thành xưa phủ khói bến xưa mịt mù
Sang ngang ai dệt thành thơ
Cho đò quên cả đôi bờ cách xa
Có kẻ sang đò vẫn nhớ thương
Trọn niềm chung thủy với song Hương
Bóng ai rung nước rưng rưng hận
Tỏa khói thành xưa mấy lớp sương
Kẻ bước sang ngang, gió ngợ ngàng
Đưa người như nhuốm ý thở than
Trời, mây, sống, nước bờ xanh nhạt
Lá nhạt màu xanh, nắng nhạt vàng
Bến vắng, đò đi vọng cố nhân
Nhạc sầu nghe thoáng sóng bâng khuâng
Có người xuân nữ đa tình ấy
Giấu vội đôi mi lệ ướm tràn
…………………………..
Từ thuở đò đi để bến buồn
Chiều chiều chiếc nhạn gợi cô đơn
Chừng thăm, có kẻ ra sông ngắm
Hình ảnh ngày xưa tận đáy dòng
Vĩ Dạ, xuân Đinh Dâu 1957